1.
gió ôm em, ru giấc trưa
đẩy nghiêng tà áo đủ vừa mát da
mịn màng động mắt can qua
giục xao xuyến gọi gần xa ngập ngừng
2.
chiều phơi áo lụa lên màu nắng
em ngẫng đầu hôn cánh thuỷ tiên
hoa nhón ngọt ngào trong nín lặng
ngoài kia mây trắng bỗng vô duyên
mạc phương đình
gió ôm em, ru giấc trưa
đẩy nghiêng tà áo đủ vừa mát da
mịn màng động mắt can qua
giục xao xuyến gọi gần xa ngập ngừng
2.
chiều phơi áo lụa lên màu nắng
em ngẫng đầu hôn cánh thuỷ tiên
hoa nhón ngọt ngào trong nín lặng
ngoài kia mây trắng bỗng vô duyên
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét