Từ Anh Việt

Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2008

ÁNH SÁNG KỶ NIỆM


ngồi lật lại trang quê hương trong trí
lòng chợt vui tìm thấy một vầng trăng
và những chiếc lồng đèn xinh tuyệt mỹ
của một thời thơ dại thật xa xăm

trăng sáng quá đêm trung thu rất cũ
ánh vàng xuyên qua đám lá xôn xao
những lồng đèn soi long lanh quyến rũ
hồn ngu ngơ theo dấu bước chân nào

thời tuổi nhỏ, ơi tháng ngày đẹp quá
ngôi trường xinh, mực tím, bướm trong vườn
trang địa lý mở lên miền đất lạ
gọi hồn nhiên trong mưa nắng quê hương

những cánh phượng còn chập chờn trong mộng
ngày tháng hè, những buổi sáng giăng câu
dòng lưu bút vẽ vời như ngọn sóng
gửi bâng khuâng lưu luyến chút tình đầu.

mạc phương đình

HAI TIẾNG YÊU EM


sao ta vẫn ngập ngừng không nói
để tiếng yêu nằm lặng lẽ trong tim
khi xa em ngọt ngào thầm gọi
em không nghe, lòng vẫn thấy êm đềm

một chữ yêu tưởng chừng như rất cũ
nhưng với ta sao vẫn đẹp vô cùng
bỡi là những sâu xa niềm ấp ủ
dành cho em trong nỗi nhớ rưng rưng

dẫu không nói nhưng chắc em cũng hiểu
trên môi em ta đã thấy nụ cười
trong mắt em long lanh huyền diệu
đang chở đầy ánh sáng của niềm vui

rất tầm thường tiếng yêu em, hai tiếng
nhưng vụng về ta chắng dám thốt lên
đã sắp sẵn nhiều lần trong cửa miệng
gặp em rồi, lúng túng, lại như quên...

mạc phương đình