dừng lại chi bên cánh cửa mùa đông
những tàn phai bên gối nhỏ se lòng
mai rồi có ngọt ngào hương tuổi mới
chút kỷ niệm treo tháng ngày diệu vợi
tình em trao ươm một chút hương bay
con chim nào khản giọng hót trên cây
theo nỗi tiếc mùa xuân không ở lại
nhánh tay vụng đêm nào mơ dấu ái
để bâng khuâng thao thức gọi đời nhau
hai mươi năm một bỡ ngỡ ban đầu
con tim lạc điệu tình buồn sấp ngửa
thì thôi nhé câu thơ chiều mở cửa
đẩy vào trăng vào gió những thưong yêu
những khát khao quay quắt đủ bao điều
rơi rụng xuống thì thầm theo giọt lệ
đừng ngần ngại giữa không, và có thể
thời gian đâu là liều thuốc nhiệm mầu
đời ngắn dài nào có nghĩa gì đâu
hoa tình ái vẫn dịu dàng nở muộn
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét