Thuở em còn đi học
tóc em mềm như mây
bờ vai hiền thon nhỏ
áo trắng theo gió bay
tay nghiêng nghiêng vành nón
mặt hướng về tương lai
em đi trong ánh sáng
hồn biển rộng sông dài..
Gặp em không hò hẹn
quen em trong tình cờ
nhìn em qua ánh mắt
yêu em ta làm thơ
em đi qua kỷ niệm
như một nỗi mong chờ
rồi những chiều nhạt nắng
thoáng chút buồn vu vơ..
Và bây giờ hồi tưởng
ta vẽ lại hình em
nét bút và trang giấy
cùng mối tình lặng im
tháng năm dù xa cách
vẫn chưa nhoà trong tim..
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét