Thơ Người Viễn Xứ
Từ Anh Việt
Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014
Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014
Thăm lại Quê Xưa
ta về qua
phố, chiều mưa nhỏ
những giọt
buồn rơi đẫm lá me
giọng hát
ngọt ngào trong quán vắng
như ru từng
nhịp bước chân về
bâng khuâng
theo dấu mòn viên gạch
kỷ niệm hằn
sâu giấc mỏi mê,
một chút tình
xưa trong ký ức
long lanh sầu
thẫm giọt cà phê
ngừơi đi chân
lạc trời phương cũ
mưa nắng tàn
phai tuổi hẹn thề
con phố không
dài như kỷ niệm
thời gian mòn
dấu kẻ ra đi
lối xưa thao
thức dòng tâm sự
biết có còn
chăng, một chút gì ?
gót nhỏ ngập
ngừng qua phố cũ
chiều mưa ướt
đẫm cánh chim di
lang thang
chiếc lá theo nguồn gió
ngưòi ở
phương nào ? hởi cố tri..
mạc phương đình
Công Dân Mỹ
Đậu quốc tịch,
lòng nửa mừng nửa tũi
Thân ly hương
nhận đất khách làm quê
Bứơc chân đi chưa hẹn được ngày về
Sầu viễn xứ
vẫn bên lòng canh cánh
Trong no ấm có
chút gì ghẻ lạnh
Tháng ngày vui
không xoá được nỗi buồn
Giữa muôn
người vẫn cảm thấy cô đơn
Bao kỷ niệm
chốn quê nhà vẫn đó !
Tim vẫn đau
những tháng ngày gian khó
Nợ nghĩa ân
chưa trả được bao nhiêu
Núi sông kia
giờ xơ xác tiêu điều
Bè bạn cũ lầm
than trong kiếp sống
Rời đất Mẹ
mang chút niềm hy vọng
Cho tương lai
con cháu một ngày mai
Đem yêu thương
về biển rộng sông dài
Mang kiến thức
tô bồi sông núi mới
Quốc tịch Mỹ,
ôi niềm mơ diệu vợi
Xin cám ơn bao
ngày tháng cưu mang
Vẫn bâng
khuâng ngày chia biệt thiên đường
Ta về lại chốn
quê nghèo...yêu dấu.
mạc phương đình
Bâng khuâng
buổI chiều
đang nghiêng xuống
chạy dài theo
dòng sông
đường chân
trờI xa lắc
chim bay vào
vô cùng
chút ráng trờI
vàng quạch
trãi lên chiều
mênh mông
mịt mờ sau dãy
núi
màu xanh của
chiều rừng
phía sau vùng
kỷ niệm
tiếng chuông
vào hư không
buổI chiều
nghiêng xuống thấp
gịọt nắng vữa
tan rồi
sương mù vừa
thức dậy
tràn lên vùng
mây trôi
mây mù qua nỗI
nhớ
che khuất màu
chia phôi
phía sau vùng
kỷ niệm
mang mang sầu
khôn nguôi
một mình ngưòi
ở đó
tuổI già cùng
buổI chiều
phiá sau vùng
kỷ niệm
cô đơn và tịch
liêu
còn chút gì để
lại
ngoài nỗI buồn
quạnh hiu.
mạc phương
đình
Chiều Thu Huế
giữa mùa thu Huế, về qua
thăm trường Quốc học mưa sa cuối chiều
Hương giang sóng nhẹ hắt hiu
ru con đò nhỏ tịch liêu lặng nằm
gió lên Đồng khánh buồn câm
hàng cây phượng rụng thì thầm giọt mưa
Trường tiền nghiêng bóng sông xưa
phía sau Thượng tứ hoa đưa lối về
hoàng thành rêu phủ mỏi mê
nỗi đau cung cấm còn ghi dấu hài
tiếng chuông Thiên mụ ngân dài…
mạc
phương đình
Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011
Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2011
ĐỪNG
Đừng lo lắng, mùa xuân đi rất tuyệt
Đừng ưu tư, tuổi trẻ mãi còn đầy
Nhìn cuộc đời như ngắm áng mây bay
Em sẽ thấy lòng bình yên vô tả
Đừng chờ đợi những bóng chim tăm cá
Đừng ước mơ bằng mộng tưởng xa vời
Mà hãy vui trong hiện tại, em ơi
Những hạnh phúc tầm thường nhưng rất quý
Đừng tiếc nuối, bởi đời như mộng mị
Đừng khóc than dù nghich cảnh đọa đày
Bởi ngày mai rồi sẽ khác hôm nay
Cứ hy vọng, nuôi niềm tin rực rỡ
Dẫu tóc bạc, xin em đừng bỡ ngỡ
Cứ vui lên, ngày tháng chẳng lo gì
Đời thênh thang thẳng bước tiến lên đi
Đừng nghĩ ngợi tương lai còn phía trước ...
mạc phương đình
Đừng ưu tư, tuổi trẻ mãi còn đầy
Nhìn cuộc đời như ngắm áng mây bay
Em sẽ thấy lòng bình yên vô tả
Đừng chờ đợi những bóng chim tăm cá
Đừng ước mơ bằng mộng tưởng xa vời
Mà hãy vui trong hiện tại, em ơi
Những hạnh phúc tầm thường nhưng rất quý
Đừng tiếc nuối, bởi đời như mộng mị
Đừng khóc than dù nghich cảnh đọa đày
Bởi ngày mai rồi sẽ khác hôm nay
Cứ hy vọng, nuôi niềm tin rực rỡ
Dẫu tóc bạc, xin em đừng bỡ ngỡ
Cứ vui lên, ngày tháng chẳng lo gì
Đời thênh thang thẳng bước tiến lên đi
Đừng nghĩ ngợi tương lai còn phía trước ...
mạc phương đình
Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010
Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2010
GỌi EM
Đời còn hoa bướm, sao buồn nhỉ !
đâu phải giai nhân thiếu nụ cười
em dẫu một mình ru mộng ảo
ta về nhắp chén vẽ niềm vui
về với nhau, nửa đời góp lại
chung cuộc tình khoe với nhân gian
rượu hồng pháo đỏ hương dù nhạt
vẫn có thơ đây, một túi tràn
sóng vỗ không đau niềm cát lỡ
đem thơ về trãi một phương này
tình chung lãng đãng trong hồ rượu
môi ngọt lòng xuân cũng đủ say
Về thôi em nhé, trăng còn đợi
mây nước đường xưa vỗ gót em
một nủa cho nhau đời ấm lạnh
còn thơ còn rượu ngát hương tình .
đâu phải giai nhân thiếu nụ cười
em dẫu một mình ru mộng ảo
ta về nhắp chén vẽ niềm vui
về với nhau, nửa đời góp lại
chung cuộc tình khoe với nhân gian
rượu hồng pháo đỏ hương dù nhạt
vẫn có thơ đây, một túi tràn
sóng vỗ không đau niềm cát lỡ
đem thơ về trãi một phương này
tình chung lãng đãng trong hồ rượu
môi ngọt lòng xuân cũng đủ say
Về thôi em nhé, trăng còn đợi
mây nước đường xưa vỗ gót em
một nủa cho nhau đời ấm lạnh
còn thơ còn rượu ngát hương tình .
mạcphươngđình
Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010
Cho Một Nụ Cười
Cám ơn em buổi chiều qua đó
gởi nụ cười sau liếp cửa che
con sáo bay, mang câu hát dạo
ta chào em mượn lối đi về
chiều nắng nhạt lòng chưa đủ ấm
bước chân qua ngày tháng đầy buồn
khói nhà ai ngõ xa vương vấn
còn chút gì gởi nhớ gởi thương
đường phiêu bạt theo dòng sương gió
mái tóc xưa nay nhuốm bạc rồi
vừa bắt được nụ cười lạc xứ
đủ cho hồn xao xuyến em ơi
ta mười năm thắp tình soi mộng
để bẽ bàng trong mỗi bước chân
ai hiểu được con tim bé nhỏ
dành cho em dù có muộn màng
đời vẫn đẹp trong dòng thác lũ
ta đem theo âu yếm nụ cười
khoé môi nhỏ ngọt ngào nhân ái
ngọn sóng tình reo khúc nhạc vui .
gởi nụ cười sau liếp cửa che
con sáo bay, mang câu hát dạo
ta chào em mượn lối đi về
chiều nắng nhạt lòng chưa đủ ấm
bước chân qua ngày tháng đầy buồn
khói nhà ai ngõ xa vương vấn
còn chút gì gởi nhớ gởi thương
đường phiêu bạt theo dòng sương gió
mái tóc xưa nay nhuốm bạc rồi
vừa bắt được nụ cười lạc xứ
đủ cho hồn xao xuyến em ơi
ta mười năm thắp tình soi mộng
để bẽ bàng trong mỗi bước chân
ai hiểu được con tim bé nhỏ
dành cho em dù có muộn màng
đời vẫn đẹp trong dòng thác lũ
ta đem theo âu yếm nụ cười
khoé môi nhỏ ngọt ngào nhân ái
ngọn sóng tình reo khúc nhạc vui .
mạc phương đình
Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2010
Mưa
Mưa từ trong nỗi nhớ
thầm lặng nhưng tràn đầy
bước chân em giá buốt
một nỗi sầu chân mây
ta nghe trong hơi gió
tiếng buồn em đâu đây
muốn giữ chút gió lại
gió lạnh lùng xa bay
muốn chia em chút lạnh
nhưng em nào có hay
mưa chìm trong cô tịch
ta cũng lạnh bàn tay
xin chia một chút nhớ
làm xao xuyến tim nầy
mạc phương đình
Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010
Em Và Biển
em như biển mà lòng không biển
gối mênh mông thao thức từng đêm
ta mang gió về em thầm lặng
tưởng nuôi nhau giữa mộng êm đềm
gối mênh mông thao thức từng đêm
ta mang gió về em thầm lặng
tưởng nuôi nhau giữa mộng êm đềm
lòng biển cạn mặn mà gió cát
biết nông sâu mười ngón tay chia
ta cứ mãi ươm mầm gieo hạt
để trăm năm trôi giạt nơi về
biết nông sâu mười ngón tay chia
ta cứ mãi ươm mầm gieo hạt
để trăm năm trôi giạt nơi về
ơi lòng biển phù sa đã mỏi
con chim bay rụng chiếc lông già
kẻ dại dột mang niềm khắc khỏai
sóng thì thầm biển mãi trôi xa
con chim bay rụng chiếc lông già
kẻ dại dột mang niềm khắc khỏai
sóng thì thầm biển mãi trôi xa
mạc phương đình
Thứ Tư, 28 tháng 4, 2010
Tưởng Như
Ta với người chung một ánh trăng
vẫn chung một phố, tưởng như gần
đi, về chung lối mà không gặp
như gió thu nào bay trước sân
Tưởng với người chung một buổi chiều
ta đầu con phố lạnh đìu hiu
phía đuôi con phố vàng tia nắng
người cất lời ca, gió hát theo
Chỉ hai đầu phố đủ xa nhau
người lúc ra đi có ngoảnh đầu ?
ta bước chân theo mà chẳng kịp
chắc người không biết kẻ đi sau !
mạc phương đình
vẫn chung một phố, tưởng như gần
đi, về chung lối mà không gặp
như gió thu nào bay trước sân
Tưởng với người chung một buổi chiều
ta đầu con phố lạnh đìu hiu
phía đuôi con phố vàng tia nắng
người cất lời ca, gió hát theo
Chỉ hai đầu phố đủ xa nhau
người lúc ra đi có ngoảnh đầu ?
ta bước chân theo mà chẳng kịp
chắc người không biết kẻ đi sau !
mạc phương đình
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)