Từ Anh Việt

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2008

Mưa Đêm


Ta đứng đó với đèn khuya hiu hắt
con hẻm nghèo lặng lẽ đợi vầng trăng
ngọn đèn nhỏ soi nỗi buồn lạnh ngắt
dẫu không em kỷ niệm mãi còn gần

Mưa buổi chiều, ẩm chân người trở lại
trăng chưa lên, đêm cuối tháng đợi chờ
căn nhà cũ sâu giữa niềm ái ngại
người đi qua ngày tháng dấu bơ vơ

Chẳng phải tình cờ ngày xưa mất dấu
tuổi ngây thơ gởi một chốn xa
tưởng chừng em đã quên mười sáu
sương trắng thời gian đậm ngõ qua

Ngọn đèn không đủ soi niềm nhớ
ta đứng chờ trăng hay đợi em
mưa rắc chút sầu vào hẻm nhỏ
thì thầm cơn gió gọi mưa đêm

mạc phương đình

Không có nhận xét nào: