Từ Anh Việt

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2008

Xuân Về Thăm Mẹ


Khi tôi về mùa xuân chừng đến muộn
nắng vàng hanh chan trải lối vườn xưa
cội mai nở mấy chùm hoa chào đón
mái nhà bên bầy chim sẻ reo đùa

dọc thềm cũ những vồng hoa thược dược
vẫn khoe màu trong ánh nắng ban trưa
em ra đứng trước hiên nhà chờ đợi
nụ cười vui, se chút lạnh sang mùa

mẹ còn sống nhưng giảm nhiều trí nhớ
tấm thân gầy còm cõi tuổi già nua
những lúc tĩnh, mẹ cười buồn rồi hỏi
các con đâu, sao đi mãi không về..

đến bên mẹ, nắm bàn tay gầy guộc
gọi mẹ ơi, nhưng mẹ chẳng còn nghe
tuổi chín bốn mắt mẹ mờ tai điếc
sống hiền lành đôi lúc tĩnh lúc mê.

mẹ tôi đó mấy mươi năm gian khổ
vui ruộng nương chưa biết chốn kinh kỳ
chưa trả hiếu con làm người tỵ nạn
xa mẹ già đứt ruột kẻ ra đi

xuân lại đến mẹ già thêm một tuổi
hoàng hôn lên hiu hắt bóng tà huy.

mạc phương đình

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2008

Cốc Rượu Khuya

quán khuya chợt mắt nhận nhau
bỗng dưng kỷ niệm ngẩng đầu nỗi vui
hai mươi năm, khoảng ngậm ngùi
bao nhiêu dốc khó đau đời lãng quên
chia từng bóng nhớ không tên
bước chân lầm lũi dẫm trên đỉnh sầu
tuổi xuân theo nước chân cầu
trôi qua mờ mịt giữa màu nhân gian
tấc lòng đau với quan san
hận dòng nước đục ngỡ ngàng biển khơi
mộng xưa lấp biển vá trời
bọc thây da ngựa khóc lời mẹ cha
mười năm trong cõi ta bà
nỗi hờn nỗi giận xót xa nỗi mình
bàn tay cầm giữ lênh đênh
nâng ly nốc cả gập ghềnh vào tâm
đắng cay chén rượu thăng trầm
âm ba từng đợt sóng ngầm gọi nhau.

mạc phương đình

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2008

Ơn Nghĩa Sinh Thành - Karaoke

Bất Chợt Mùa Xuân

ta chợt thấy muà Xuân trong giọt nắng
trời trong veo, pha chút lạnh sầu đông
em phương ấy, thơm nồng hoa quê mẹ
màu hoa xưa khơi nỗi nhớ trong lòng.

ta chợt thấy mùa Xuân trong mắt biếc
mắt em xanh như dòng suối quê hương
dòng suối mát ngọt ngào ta đã uống
để suốt đời lòng ấm những yêu thương.

ta chợt thấy mùa Xuân trên đỉnh núi
tuyết chưa tan hay tóc trắng mẹ già
dáng núi đứng cong cong tầm lưng mẹ
như chờ con lưu lạc ở phương xa.

ta chợt thấy mùa Xuân trên vĩa phố
trước nhà ai, hoa đã nở đầy sân
hoa xứ người bốn mùa khoe sắc thắm
tưởng Xuân về lòng bỗng dậy bâng khuâng

thân viễn xứ có những lần bất chợt
hình ảnh xuân cùng thao thức quê xưa
trong sâu thẳm tâm hồn, Xuân ở đó
Việt Nam ơi, gió đã chuyển sang mùa.

mạc phương đình


Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2008

Chiều Qua Phố Cũ

ta về qua phố, chiều mưa nhỏ
những giọt buồn rơi đẫm lá me
giọng hát ngọt ngào trong quán vắng
như ru từng nhịp bước chân về

bâng khuâng theo dấu mòn viên gạch
kỷ niệm hằn sâu giấc mỏi mê,
một chút tình xưa trong ký ức
long lanh sầu thẫm giọt cà phê

ngừơi đi chân lạc trời phương cũ
mưa nắng tàn phai tuổi hẹn thề
con phố không dài như kỷ niệm
thời gian mòn dấu kẻ ra đi

lối xưa thao thức dòng tâm sự
biết có còn chăng, một chút gì ?
gót nhỏ ngập ngừng qua phố cũ
chiều mưa ướt đẫm cánh chim di

lang thang chiếc lá theo nguồn gió
người ở phương nào ? hỡi cố tri..

mạc phương đình


Thơ Ngây


Thuở em còn đi học
tóc em mềm như mây
bờ vai hiền thon nhỏ
áo trắng theo gió bay

tay nghiêng nghiêng vành nón
mặt hướng về tương lai
em đi trong ánh sáng
hồn biển rộng sông dài..

Gặp em không hò hẹn
quen em trong tình cờ
nhìn em qua ánh mắt
yêu em ta làm thơ

em đi qua kỷ niệm
như một nỗi mong chờ
rồi những chiều nhạt nắng
thoáng chút buồn vu vơ..

Và bây giờ hồi tưởng
ta vẽ lại hình em
nét bút và trang giấy
cùng mối tình lặng im

tháng năm dù xa cách
vẫn chưa nhoà trong tim..

mạc phương đình