Từ Anh Việt

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2008

Biển Và Cát


bỗng thấy giận khi mình không là biển
để đêm ngày được kề cận bên em
để bày tỏ những lời tình chân thật
vỗ về em từ nỗi nhớ êm đềm

và thấy tiếc khi mình không là cát
níu chân em qua những tháng ngày buồn
hạt cát mịn mơn man trên da thịt
nghe cuộc đời vẫn rực rỡ yêu đương

nếu là biển, sẽ ôm ghì em lại
đẫm môi hôn thơm tóc ngọt bàn chân
dòng nước mát vỗ vào em yêu dấu
để một đời không gợn chút ăn năn

nếu là cát sẽ mang lời ru biển
thì thầm em mở ngõ một ru tình
với gần gũi không ngại ngùng bẽn lẽn
tim vẫn đầy lời hò hẹn nguyên trinh

giận vì biển và tiếc thầm với cát
dấu chân em còn một lối đi về
trên ngọn sóng nỗi sầu không bỏ lại
giọng ru đời xa lắc giữa cơn mê .

mạc phương đình

Không có nhận xét nào: