Từ Anh Việt

Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2009

Như Khói Như Sương


ngày ta đi vầng trăng quay trở lại
dấu chân mờ trên cát khóc mùa đông
con chim sáo bay về vùng gió bụi
để màu trăng che khuất ngõ tương phùng
từng sợi tóc trở mình trên gối lẻ
chiếu chăn buồn ôm nỗi nhớ mênh mông
em là nửa mùa xuân ta đã lỡ
phấn hương xa còn lại nét môi hồng
yêu dấu đã chôn vùi câu cổ tích
kiếp phù du trôi dạt với non sông

ngày ta đi hàng cây nghiêng bóng rũ
bàn tay em buông chiếc lá trong chiều
chiếc lá nhỏ theo dòng sông yên lặng
trôi lạnh lùng qua ngõ cũ tịch liêu
xin đừng gọi lời tình thao thức nữa
dòng sông nào trôi giạt phấn hương yêu
từ vô tận nỗi buồn vừa giấu mặt
dẫu lặng im nhưng nghe đủ trăm điều
bờ sương khói một lần ai phủ xuống
mà dòng đời kỷ niệm vẫn trôi theo
trong dấu bước đường về qua lặng lẽ
sầu dâng lên theo mây trắng ngang đèo.

mạc phương đình

Không có nhận xét nào: